Ngày hôm qua đã từng phần 2
288
Bị lừa chũm thân đến em chúng ta, buộc phải gả cho 1 "lão già", cô đâu ngờ "lão già" ck bản thân là Tổng tài ttốt tuổi của tập đoàn lớn Đế quốc!
Đang im ổn có tác dụng đầu phòng bếp, ngủ 1 giấc dậy chợt thấy bản thân gồm 2 con và 1 ông chồng Ảnh đế, cthị xã gì đây?
*Chương này có nội dung hình ảnh, nếu bạn ko thấy nội dung chương thơm, sung sướng bật chính sách hiện hình ảnh của trình cẩn thận để hiểu.
Bình minch phố núi luôn đưa về cho người ta xúc cảm cẩn trọng cho lạ.
Đang im ổn có tác dụng đầu phòng bếp, ngủ 1 giấc dậy chợt thấy bản thân gồm 2 con và 1 ông chồng Ảnh đế, cthị xã gì đây?
*Chương này có nội dung hình ảnh, nếu bạn ko thấy nội dung chương thơm, sung sướng bật chính sách hiện hình ảnh của trình cẩn thận để hiểu.

Bạn đang xem: Ngày hôm qua đã từng phần 2
Căn uống chống ấm áp vì cái mền bông bao phủ lên trên người, nó luôn luôn là người thức mau chóng hơn chị, thường là vậy. Cảm giác lạ lắm, một ít vui vui, một chút ít phấn khích, một chút ít tò mò, một chút ít sờ hại nổi cả sợi ốc lúc msinh sống mắt ra, gương mặt như thiên thần vẫn ngủ của chị ý ngay lập tức trước phương diện, gần mang đến nổi nó rất có thể ngửi được hương thơm thơm con gái của chị ấy, chiếc sản phẩm mùi hương nó hằng thân quen tự cơ hội như thế nào ko giỏi. Nó ở như thế rất rất lâu chỉ để xem chị, mĩm cười 1 mình như bị nóng đầu, nó chẳng suy nghĩ gì cả, ngay từ bây giờ nó càng đắn đo trong tâm bản thân coi chị là gì nửa. Mọi sản phẩm phần đông mơ hồ, kỳ dị, khó tin như một mẩu chuyện vào bộ phim làm sao kia. Chị tại chỗ này, ngay gần cạnh nó, chú ý chị và nó, không một ai nghĩ về có thể ở gần nhau như vậy này, ít nhất về ngoài hình, chú ý sơ qua cũng thấy vô lý. Bất giác nó chuyển tay luồn vào tóc chị xoa nhnai lưng dịu, đôi mắt nó bị thôi miên vày song môi chị, nhỏng thỏi nam châm ma mị kéo nó gần kề vào chị, nhằm rồi nó nhận thấy môi nó sẽ chạm vào môi chị, dịu thôi, hết sức nhẹ thôi, nhè cổ nhẹ mà lại thôi. Nó biết nó vẫn làm cho điều bất ổn, chắc hẳn rằng vậy, ít nhất bất ổn với lí trí của chính nó, cùng với phần nhiều gì nó nghĩ về, nhưng…cảm giác lại chẳng thấy không đúng 1 chút nào, phức tạp quá thất thoát. Nó mĩm cười cợt tách môi chị ra, đặt nhe một nụ hôn nửa lên trán chị rồi tảo mặt nhìn quý phái con Ster bự ở đtrần một mặt tay nó. Nhưng…bàn tay chị kịp vòng qua kéo phương diện nó xoay ngược về với chị, vẫn đôi mắt nhằm mục đích nghiền, giọng chị nhỏng thầm thĩ.- Nhóc gồm yêu chị hông?Nó thngơi nghỉ phì vơi.- Nhóc…không!Chị dụi đầu sâu vào tín đồ nó rộng, tay siết chặt hông nó, cấu nhẹ.- Vậy sao hôn fan ta?- Bản năng nhưng.- Bản năng gì?- “Bánh mỳ cần có pa-tê, bầy ông đề nghị tất cả máu dê vào người”. Tại chị đẹp, nhãi con dê thôi.Nó tỉnh rụi trả lời, chị ngẩn phương diện lên mĩm cười cợt tkhông nhiều góc nhìn nó.- Hihi!- Cười gì đó?- Đúng là Mon của Na rồi.- Là sao?- Nhóc hổng nhớ hả? ban đầu các lần ma lanh đòi hun, bị Na la rực rỡ toàn nói câu hồi nảy kia. Hihi!- Ờ nhỉ, chẳng chú ý.- Vậy nhãi nhép có yêu chị hông?- Nhóc…không!- Hứ! Hông yêu thương kệ rạng rỡ, cho dù sao ranh mãnh cũng là của chị ý, hông yêu kệ nhãi nhép.- Ntrằn nnai lưng chớ có từ bỏ tiện ra quyết định không còn vậy chứ đọng. Chị này, có thể có chút lầm tưởng về cảm tình thì sao, biết đâu do ngay sát nhau các thừa bắt buộc tất cả chút ít ngộ nhấn. Nhóc tệ những lắm, cũng giỏi làm cho chị ảm đạm, độc nhất là cthị trấn của oắt nửa, có tác dụng chị đề xuất lo, rồi pnhân hậu chị nấu nướng ăn, cài xống áo, lo tới mấy đồ vật nhỏ tuổi nhặt…tệ điều đó chị yêu thương làm gì. Nhóc thấy mình không làm được gì các mang đến chị hết…nên….Chị chu mồm ngồi dậy chui ra khỏi giường, bỗng nhiên chị dừng lại chú ý chăm chắm vào nó nhỏng ý muốn nạp năng lượng tươi nuốt sống.- Chị hổng đề nghị nhóc chính thức yêu chị không đâu, chị biết rõ tinh quái suy nghĩ gì, mong muốn gì, xin lỗi chđọng bạn ta hỏi rạng rỡ chơi thôi, tất cả hay là không yêu chị biết từ rất lâu rồi ple ple!!!. Nghe cho rõ nè: “Em đã có tác dụng anh nghiện tại em. Yêu thì còn có lúc không còn yêu thương, nhưng mà một khi anh sẽ nghiện nay rồi thì mãi sau anh yêu cầu là của em”. Nhớ không đồ vật ngốc!Chị nhếch mồm cười bởi ánh nhìn sắc lẹm rồi quay sườn lưng đi thoát khỏi phòng. Nó rùng bản thân như bao gồm luồn năng lượng điện chạy dọc sinh sống lưng. Cái bạn này và đúng là khôn xiết kinh hãi, cực kì nguy nan chứ không nghịch, chưa bao giờ học tập câu này chỗ nào mang ra rình rập đe dọa nó luôn. Trước giờ đồng hồ vẫn quen chị chị tinh ma ranh ma, thỉnh thoảng anh anh em em càng thấy hơi không nên không đúng, số đông cthị xã ngày càng thấy vớ vẩn làm sao ấy (haha).Sáng Đà Lạt, còn gì khác bằng lúc được hưởng thụ món mỳ quảng nóng sốt, tiếp đến nhâm nhi ly café Black nóng cùng ngắm nhìn và thưởng thức thành phố bên trên từ bỏ nhỏ dốc bé dại. Chiếc bàn gỗ white color, ghế mộc cũng white color, có thể tất cả nơi chị ở rất nhiều vật dụng chủ yếu phần lớn là tông white color. Sân nhà với nó giờ nhỏng quán caffe nhỏ dại, có hoa, gồm thảm cỏ bên dưới chân, có chó và tất nhiên gồm cả chị ngồi ngoại trừ, cuộc sống thường ngày bổng lờ đờ đi không ít, ví như hầu như vật dụng có thể mãi thận trọng nhỏng vọc thì giỏi biết mấy.- Mon ăn được không con?- Dạ ngon lắm sơ ơi, nhỏ tính quất nhì đánh luôn đó chứ.- Sao ko nói sơ đem thêm cho.- Người này còn có cho ăn uống nửa đâu.Nó chỉ chỉ quý phái chị, ngay lập tức chớp nhoáng bị chị nhéo một chiếc vào bắp tay.- Hứ đọng ai đến nhãi con ăn đủ chứ. Để bụng đi sản phẩm với chị.- Con nhỏ xíu này, vậy hôm nay không ăn cơm bên cùng với tui hả mà lại đòi đi ăn uống mặt hàng.- Có mà bao gồm nhưng mà. Pmùi hương đi chơi cùng với hắn một xíu, trưa Pmùi hương về ăn kèm sơ mà.- Thôi ước ao đi đâu thì đi, ghi nhớ về sớm nạp năng lượng cơm trắng cùng với tui. Giờ vào trong nhà gói gọn mấy cây hoa cho vô thùng giúp tui kết thúc rồi mong mỏi đi đâu cũng khá được.- Trời ơi thỉnh thoảng bạn ta new lên chơi, bắt người ta có tác dụng hoài luôn luôn, hổng thương thơm nhỏ con cháu gì không còn.- Bây giờ đi làm việc hay muốn bị đòn?- Biết rồi biết rồi. Thì Phương làm cho, tối ngày tấn công đòn tín đồ ta. Hứ!Chị xụ phương diện vùng lên ngoặc tay kêu nó đi cùng.- Rủ rê đồ vật gi, cô đi làm việc 1 mình, nhằm thằng Mon tại đây tui thủ thỉ một chút.- Nhưng hắn…- Không nhưng lại nhị gì không còn. Đi mau mang đến tui dựa vào.- Ttránh ơi có tác dụng 1 mình dĩ nhiên bị tiêu diệt, chắc chắn bị tiêu diệt thiệt luôn đó hix hix.Chị vùng vằng bước vào trong đơn vị, miệng nhâm nhẩm khiến cho nó cũng phì cười cợt cùng với thể hiện thái độ của chị ấy. Giờ bắt đầu phạt chỉ ra tất cả một bạn khiến cho cô chị thiếu nữ hoàng của chính nó phải nghe lời một bí quyết ngoan ngoãn như vậy.- Con bé nhỏ này, to đầu rồi cứ đọng nlỗi con nít. Chắc thông thường bị Phương nó nạt dữ lắm hả con?Nó cười cười cợt gãi đầu.- Dạ…cũng thân quen rồi sơ. Chị là vậy mà.- Lên phía trên bao giờ, tất cả tác động vấn đề học tập không?- Dạ thì con cũng đi đại, về tính chất sau. Tại thoải mái và tự nhiên chị đi mất tiêu, liên lạc ko được, lo thừa bé chạy đại lên trên đây kiếm, cũng không có xin nghỉ ngơi trước.- Vậy sao? Cái bé bé bỏng này, chút ít sơ mắng cho 1 trận mới được. Làm tác động cả bài toán học hành của fan không giống.- Dạ thôi cũng tại bé làm chị bi thiết chị bắt đầu vậy, sơ chớ la chị tội nghiệp.- Không được. Cthị trấn làm sao ra chuyện kia, cảm tình nhị đứa là 1 trong những cthị trấn, tuy thế Việc học tập là chuyện khác, đâu gồm được gia công tác động, điều này là bất ổn.- Hả…dạ…ủa bộ hại biết hết cthị trấn của tụi con rồi sao?- Sơ gồm biết, con nhỏ bé nó đề cập mang lại sơ.- Dạ. Nhưng có điều này con khá vướng mắc. Trong khi ở chỗ này không có ai lạ gì nhỏ không còn. Lên phía trên chơi với chị hoài nhưng mà bé do dự sơ với mấy đứa nhỏ dại luôn kia.- À! Do nhỏ nhỏ xíu nó giấu đấy. Nhà này ai cũng biết con cả. Lần làm sao điện thoại cảm ứng thông minh, liên hệ máy tính về phía trên nhỏ bé xíu chả gửi hình đi dạo của nhị đứa. Con bé còn bắt tụi nhỏ tuổi dạy dỗ nhì bé chó này thân quen với con nửa cơ mà. Ôi giời buổi tối ngày luyên ổn thuim Mon thay này, Mon thay nọ, bày đủ thiết bị trò làm bà già này cũng mệt theo. Nhưng thôi kệ, miễn con bé mê say là được, thấy nó vui sơ cũng vui lây. Làm gì thì làm cho, đừng bao gồm phụ lòng bé bé nhỏ biết chưa.- Dạ dạ bé đọc.- Thôi lỡ lên đây rồi, làm việc đùa nốt từ bây giờ rồi mai về bên dưới lo học tập làm việc đi, khi nào được nghỉ lại đưa Phương thơm nó lên trên đây chơi với sơ.- Dạ!Nó chỉ biết im re chấp nhận cho qua cthị xã, nó chần chừ nó hoàn toàn có thể làm cho nlỗi lời sơ mong ước ko nửa. Chuyến đi lần này này lại gặp gỡ thêm được những người thân thuộc của chị, hiểu biết thêm được rất nhiều điều về chị nhưng phụ nữ hoàng thích bày trò kín đáo với nó. Nhiều Khi nó nghĩ chị giống nhân trang bị trong phlặng, trong tiểu ttiết bước ra thì đúng hơn, chưa thấy ai luôn luôn luôn bày trò như chị không còn. Ngồi nghĩ về một hồi nó chạy vào trong đơn vị, chị đang hát lalala nào đấy thân lô hoa tươi, dường như chị cũng thân quen thao tác này rồi thì đề xuất.- Ủa chị, đặc điểm này là làm gì?- Chị đã giúp sơ đóng gói hoa lại đó.- Để có tác dụng chi?- Hihi để gửi về mấy shop hoa dưới SG phân phối chứ đưa ra.- Nói rõ rộng chút coi.- Thì vậy nè cổ, mấy siêu thị hoa quen sinh sống bên dưới SG hay đặt hoa lẻ của sơ, trên này sơ đang lấn sân vào mấy vườn cửa hoa để mua lẻ, ngừng về gói gọn gửi xe cộ về SG cho người ta. Cái này là thu nhập cá nhân chủ yếu của sơ đó.Xem thêm: Học Cách Nấu Thịt Lợn Chua Ngọt Ngon Cơm Gắn Kết Cả Nhà Đều Khen
Hồi đó sơ có tác dụng vào cơ sở trồng hoa, giờ sơ mập tuổi rồi làm chậm rãi yêu cầu fan ta mang lại nghỉ ngơi, buộc phải ở nhà đóng hoa lẻ nnai lưng. Hihi papage authority chị to lên dựa vào mấy cây hoa này kia.- À đọc rồi. Chỉ tinh ma làm đi, phụ cho nkhô nóng.- Hihi lại đây. Nhóc giúp chị bẻ mấy cánh hoa bị lỗi đi nha. Nè nè, làm vọc ntrần.Vậy là nó cặm cụi ngồi lựa chọn, bẻ vứt những cánh hoa bị dập, héo đi rồi để thanh lịch bên đến chị với sơ đóng gói lại. Nhìn chị thật bắt buộc tin được các bước này chị có tác dụng thạo điều đó, nhát gì sơ tỉnh giấc rụi bắt chị đi làm việc 1 mình. Người ngoài nhìn vào chị chắc hẳn rằng sẽ nhận xét tức thì chị là tiểu thỏng bé công ty giàu suốt ngày chỉ biết điệu đà váy áo, son phấn làm đẹp…Nhưng thực tế chị biết làm không hề ít sản phẩm công nghệ, chị bao gồm nghề nghiệp và công việc riêng rẽ, chị cũng biết Việc bên, biết nấu ăn (bởi nó), hiện nay biết cả vấn đề làm hoa. Say sưa mỉm cười nói làm cho cả buổi cuối cùng cũng đóng góp chấm dứt được ba thùng hoa to lớn. Nhìn lại đồng hồ thời trang cũng đã thân trưa, vậy là chiến lược đi dạo nạp năng lượng mặt hàng của chị ấy bị phá sản, thay đổi lại nó và chị được sơ ttận hưởng cho 1 bổ ăn uống no nê với giết mổ nướng.Buổi chiều hôm ấy, nó với chị lãnh trọng trách cùng cô Mai (cũng là tthấp mồ côi được sơ dìm nuôi, hiện nay cô tình nguyện sống lại phổ biến sinh sống với quan tâm tụi nhỏ tuổi cùng sơ) lấn sân vào các trang trại để sở hữ hoa lẻ, đa số đi theo chơi là bao gồm. Tất nhiên với cùng một người mê hoa nlỗi chị, giờ bước vào trang trại toàn hoa của bạn ta chằng khác gì trẻ con được kẹo. Ngồi sau lưng nó mà lại chị cứ đọng nhỏng phát cuồng, đnóng sườn lưng nó thùm thụp, chỉ hoa này, xuýt xoa nông trại kia, chắc rằng đô thị này new chính là vị trí mê thích hợp với chị độc nhất.Đêm sau cuối trên phố núi, theo ra quyết định của sơ thì đấy là tối sau cuối nó với chị được làm việc đùa, sáng sủa mai nhì đứa cần trở lại SG nhằm nó đi học, đi làm việc. Tất nhiên chị không gượng nhẹ lại sơ, chị vẫn muốn về SG vì ko nghịch trò bặt tăm với nó nửa. Quán caffe thân thuộc ngập trong sương giá, xòe bàn tay chuyển thoát khỏi hành lang cửa số vài ba phút ít thôi, chị đã hứng được tương đối nhiều giọt sương nhằm búng vào mặt nó chơi. Đêm ngày nghịch nhỏng trẻ con, vậy mà cũng bao gồm dòng người này cứ đòi yêu quý tình yêu. Nghịch sương đến đang, lại con quay qua dựa sát vào tín đồ nó lạng lẽ gửi ánh mắt xuống bên dưới thị thành.- Chị đích thực siêu vui vày ranh con vẫn đi tìm kiếm chị. Chị vui lắm oắt biết hông?- Lại lèm bèm gì nửa đó.- Hihi chị hổng thích sinh hoạt thị thành này 1 mình đâu.- Thì ai kêu tự nhiên và thoải mái chạy lên đây một minch bỏ ra.Chị gõ gõ tay vào tay nó, xoa xoa, mặt dây chuyền của nó lung linh dưới ánh đèn sáng caffe.- Nhóc biết hông. Bây giờ đồng hồ chị mời cảm thấy hạnh phúc thiệt sự là sao. Chị vẫn mê say bày thật nhiều trò để làm cuộc sống đời thường đỡ chán đi. Lúc chị là Na kia, có những lúc chị chán rạng rỡ ơi là chán luôn luôn, hihi bắt buộc chị mới đùa trò Na biến mất. Chị ao ước có tác dụng nào đó để sở hữu cảm xúc bắt đầu nnai lưng. Chị yêu thích có một cthị trấn tình đề nghị nhỏng bên trên phyên ổn nnai lưng, đề nghị có rất nhiều kịch tính ntrần, những xúc cảm nè…Nhưng bây giờ chị new nhận biết hạnh phúc đó là an toàn như vầy.- …- Chị hổng mê thích bày trò nửa, chị hổng buộc phải chuyện tình đẹp nhất nlỗi vào phlặng nửa. Hàng ngày làm việc ngay gần ranh con, tranh cãi nho nhỏ dại, hờn giận một ít, phiền toái một chút, ngày nào thì cũng gặp gỡ nhau, ngày nào cũng chú ý dòng mặt không đẹp buồn rầu của nhóc…hihi ngán ơi là chán luôn…cơ mà chị thấy an ninh, an ninh và vui lắm.- …(caffe ngon quá)- Có lần nhãi ranh đi làm việc xa mấy ngày kia, vấp ngã trước tiên hổng có nhóc chị đi shopping nnai lưng, ngoài nên nấu bếp ăn nnai lưng, tha hồ làm cho cthị trấn chị ưa thích Khi hổng tất cả oắt ntrằn. Nhưng nhưng mà tự nhiên bửa sau chị tức giận lắm luôn, làm chiếc gì cũng bực bội trong người…hihi chị thấy nhớ ranh mãnh. Gặp hoài là ngán, nhưng mà hổng gặp mặt một ngày là lưu giữ, kỳ viên thừa hen. Hihi…- …(cho bình tsoát bắt đầu em ơi)- Mangươi chị xuất xắc nói “giả dụ ngày như thế nào kia con thổi nấu một món ăn uống dsống tệ nhưng mà tất cả một bạn vẫn hoan lạc ăn không còn, kia chính là fan bọn ông của con”. Chị hổng quan tâm mangươi nói..hihi, nhưng tiếng các lần nhận thấy rỡ ăn ngon lành đồ ăn chị nấu bếp kể cả bao gồm mấy lần chị thử nấu ăn dlàm việc ẹc, vậy cơ mà ranh mãnh cũng ăn uống không còn luôn. Lúc kia chị mới đọc nụ cười của mamày khi nấu ăn ăn mang đến papage authority. Nếu ranh ma là ai đó vẫn theo xua đuổi, chị sẽ hổng cảm cồn đâu, bởi vì hắn bắt buộc tìm kiếm phần đa biện pháp biểu đạt để chinh phục chị, tuy nhiên nhãi con thì ko.- …(chà không còn caffe rồi, làm cho ly nửa ko nhỉ)- Chị biết mình sang chảnh, cá tính thất hay, hay kiếm chuyện, bướng bỉnh, cực kỳ rất vô lý…hihi chỉ tất cả nhóc luôn chấp nhận, chiều ý chị. Nhóc hay cẳn nhẳn, than vãn, gượng nhẹ nhau cùng với chị…trước đây lần làm sao Mon cũng nhường Na chiến hạ cũng tương tự hiện thời lần làm sao ma lanh cũng khoái lạc thất bại ý chị.- …(chơi xấu rồi, ttránh giá buốt uống caffe đá, teo héo)- Nhóc không nhiều nói, nhãi nhép bất đề xuất, nhãi ham mê một mình…hihi tuy thế ngày nào ranh con cũng trở nên chị có tác dụng phiền khô, yên cầu vô lý, loanh xung quanh ồn ào nghịch phá như trẻ con. Chị biết có lúc nhãi nhép giận dữ, bực lắm chứ, vậy mà lại tinh ma vẫn chịu đựng để chị nghịch, hổng khi nào buông bỏ giận với chị không còn.- …- Có những lần chị sinh sự, cụ thể chị sai…rực rỡ luôn mặc kệ tất cả bênh chị. Nhóc sẽ nổi điên lên nếu ai đó dám làm cho sợ hãi tới chị. Nhóc nhớ lần kia thằng cơ đổ vượt chị phá bản vẽ nó hông, phần đa fan mọi nói chị làm cho. Nhóc new lên chủ thể hổng biết những gì hết cũng nhàu vô bênh chị. Chị còn nhớ tinh ranh nói là “Tui nói một đợt nửa, điều này không hẳn chị tui có tác dụng, không có bệnh cứ triệu chứng kiết gì không còn. Chị Pmùi hương nói ko làm cho, tức là ko có tác dụng. Không buộc phải tào lao”.- …- Nhóc nói coi, một bạn đối xử với chị như vậy…tất cả xứng đáng để chị yêu hôn?- Ờ…ờ thì ai biết.- Hihi chị nói rồi, nhãi là của chị ý. Nhóc hổng tất cả quyền chọn lựa đâu, nắm chịu đựng đi. Hihi.- Này này, đừng có lúc nào cũng tự quyết định hết vậy chđọng.- Hihi- Cười cái gì. Mà nói hết chưa, bớt sến được rồi đó, nổi không còn domain authority con gà.Chị nhảy dậy chu mồm nhéo nó một chiếc thiệt đau.- Hứ! Muốn bị tiêu diệt hả. Chỗ tín đồ ta đã tình cảm, nảy giờ đồng hồ thấy hổng nói cứ đọng đâm chọt hoài nha.- Ai chọt, tự nhiên và thoải mái ngồi nói một tràng…sến ớn cả người nè cổ.- Cắn nhóc con chết giờ. Người ta cảm tình những điều đó nhưng mà chê sến hả. Hứ! Sến đó rồi sao, dám hổng nghe hông. Nhóc là của chị ý biết không, ráng chịu đi.- Nè nè kể lại nhé, chớ gồm từ quyết định 1 mình nhé, của chị hồi nào nhưng của.- Xí! Chị nói của chị ấy là của chị.- Tự vày đồng đẳng nhá!- Kệ ranh ma chứ! Nói cho biết thêm nha, chị luôn luôn đúng biết không.- Ngang ngược cả ra, vô lý không còn chỗ nói.- Hihi rồi sao, chị là vậy đó, đồ gia dụng bé heo.- Ê! Xúc phạm nha. Nhìn kỹ lại đi! Tướng ngon lành vậy bự nơi nào mà lại heo.- Heo là ncội nhỏng heo đó, ai nói mập.- Ê quá xứng đáng rồi đó nha.- Đồ heo thứ heo….thứ nhỏ heooooooooooooooooooooooooo!- (zzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz)- Đồ heo ngốc! Đồ heo ngốc!- Về ngủ! À quan sát kỹ lại mới lưu ý, cỡ này ú ra rồi đó rò rỉ, bụng mỡ bụng rồi kìa!- AAAAAAA chị giết mổ nhãi con tiếng, dám nói chị ú hả. Đứng lại đó! Chị không cắm mà! Khoan về, trang bị đáng ghét! Chờ với!Nó mĩm cười cợt đi ra phía bên ngoài quầy tính tiền, bỏ lại sau sườn lưng cô chị của chính nó vừa kêu réo vừa trường đoản cú với giầy vào. Đêm ni hai đứa mướn xe thứ cô Mai đi dạo, chiếc dream cũ chầm chậm rì rì vòng vèo tuy thế nhỏ dốc của phó núi về tối, gió lùa lạnh mát. Sau sống lưng chị vẫn luôn nhờ vào vai nó, mĩm cười cợt ngắm nhìn bao bọc, thi thoảng lại la la la ca khúc thân thuộc. Bất giác chị thì thầm vào tai nó…- Những lời em nói…anh gồm lắng tai hông?Nó khẽ con quay lại…đồng ý.- Có mà!- Vậy…tinh quái có yêu chị hông?Nó mĩm mỉm cười, rkhông nhiều dịu ga, cái xe pháo vút ít đi nkhô giòn rộng một chút ít.- Nhóc không!- Hihi!Thật kỳ cục, bao gồm một bạn đòi yêu, mang tên tinh ma nhất định không, vậy mà cả nhị đầy đủ cười. Thành phố về khuya, những ánh đèn sáng lấp lánh trong sương mờ, bổng nhiên thấy an toàn mang đến lạ.“lúc đến Đà Lạt thuộc cô bé của bản thân, hãy đi bởi xe sản phẩm công nghệ, để cô ấy có thể ôm chặt từ bỏ phía sau…nóng lắm.”