TRÒ CHƠI HÀO MÔN BÁC SĨ CẦM THÚ ĐỂ TÔI ĐI
89


Link download:


Ngu Dao nghe Diệp Tử khoác nói xong, sửng nóng một cơ hội lâu, mới lấy lại tinh thần, cô không tưởng lầm chứ? Diệp Tử Mặc ham mê cô? Còn đam mê từ hai năm trước, lâu như vậy.
Bạn đang xem: Trò chơi hào môn bác sĩ cầm thú để tôi đi
Ngu Dao không ngốc, Diệp Tử khoác lớn lên rất cao ráo, tính giải pháp tốt, cười cợt lên còn có hai má lúm đồng xu tiền nhỏ, bạn nữ trong lớp, ít nhiều người yêu thích anh. Chẳng qua là cô làm thế nào cũng ko nghĩ mang lại Diệp Tử Mặc đang thích mình.
Diệp Tử Mặc đã sớm đoán được gàn Dao đã phản ứng như thế, dưới tình chũm cấp bách anh cầm lấy nhị tay ngớ ngẩn Dao.
"Ngu Dao, anh biết, so với em chuyện này rất bỗng dưng ngột, nhưng, anh cũng không nói đùa." Anh nói xong, còn kiên định gật đầu. Tựa hồ ý muốn chứng bản thân lời mình nói là thật.
Ngu Dao nháng cái lần khần phải bội phản ứng như vậy nào. Cô không nghĩ là ra, bốn năm đh này, cô cùng Diệp Tử mang cùng xuất hiện thêm đã ít lại càng ít. Đừng nói thuộc Diệp Tử Mặc, là bạn cùng lớp, bọn họ cũng khá ít gặp mặt nhau, chẳng qua chỉ là tiếp xúc cơ bản.
"Ngu Dao, anh biết, em rất rất khó có thể có thể gật đầu với anh tức thì lập tức. Anh tình nguyện mang đến em thời gian suy nghĩ."
Thời gian 2 năm cũng hóng rồi, Diệp Tử mặc cũng không thân thiện thêm chút thời hạn nữa. Anh cũng ko biết nguyên nhân mình sẽ bày tỏ với dại Dao dưới tình huống như thế.
Chẳng qua là, anh biết, ví như như, còn nếu không cùng dại dột Dao nói rõ tỉnh cảm của mình..., rất bao gồm thể, bản thân ngay cả thời cơ thổ lộ cũng không có.
Người lũ ông lái chiếc xe Maserati kia, từ lúc ban đầu Diệp Tử mang đã cảm giác đó chính là tình địch của anh.
Xem thêm: Cách Làm Chữ Uốn Cong Trong Photoshop Online, Hướng Dẫn Làm Chữ Uốn Lượn Trong Photoshop
Hai tín đồ ở trong vườn cửa hoa khu căn hộ chung cư cao cấp ngây fan không bao lâu, ngớ ngẩn Dao mang cớ bao gồm chuyện về nhà trước.
Cảnh tượng này quá lúng túng rồi, Diệp Tử Mặc nhìn Ngu Dao trở về phòng, anh cũng đi theo ngốc Dao quay trở lại nhà.
Ngu Dao ngồi trên ghế sa lon, mang lại khi buổi tối mịt, cũng ko đi mở đèn chống khách. Cơ hội Thạch Hâm trở lại, còn tưởng rằng dở người Dao không tồn tại ở nhà. Vừa mở đèn đã trở nên Ngu Dao vẫn ngồi trên ghế sa lon dọa mang đến sợ hết hồn.
Thạch Hâm thấy cô không tồn tại phản ứng, đổi giày, đẩy đẩy cô, bây giờ Ngu Dao mới bao gồm phản ứng: "A? Hòn đá nhỏ? Về rồi à?"
"Tối ni cậu không đến Cám Dỗ sao?" Thạch Hâm thấy kỳ quái. Cũng đã hơn bảy giờ, làm thế nào cô ấy còn đã nhà.
Được Thạch Hâm nói nhở, từ bây giờ Ngu Dao new nhớ tới, buổi tối nay còn đề nghị đến Cám Dỗ. Cô từ bên trên ghế salon vực dậy xông về phòng của bản thân mình lấy túi, nói "Tạm biệt" cùng Thạch Hâm tức thời đi ngay.
Thạch Hâm đuổi theo phía sau, hỏi cô đã ăn cơm chưa? Đáp lại cô chỉ có hiên chạy trống trống rỗng và âm nhạc đi xuống lầu.
Thời điểm ngu Dao cho Cám Dỗ, may không xẩy ra trễ. Cô sinh sống đại sảnh không bao lâu, sẽ thấy từ Khiêm 1 mình tới đây.
"Sau lúc tan việc, tôi đợi em trước cửa." tự Khiêm đi tới ở bên cạnh Ngu Dao, nói một câu mặt tai cô, rồi lên lầu hai.